Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2013

Truyện ngắn của PutinViệt
          Gớm, chả biết bố mẹ ông bà gã kỳ vọng vào gã như thế nào mà lại đặt cho gã cái tên là Đời Thơm, mà cũng không trách được bố mẹ ông bà gã, chuyện đời ai chẳng kỳ vọng vào con cháu, sống cậy cha già cậy con, ai chẳng thế.

 
          Thiên hạ thường tin vào một điều dớ dẩn rằng, những người dị tướng thường có tài (?), họ đúc kết chuyện bên xứ Tàu, rồi bên ta có những nhân vật dị tướng,
bên Tàu thì có Kỷ Hiểu Lam, Hán Cao Tổ, Lã Văn Đức..., xứ ta điển hình là Mạc Đĩnh Chi, là những người có tài trí xuất chúng hơn người, nó dớ dẩn ở chỗ, bên cạnh những người dị tướng có tài trí xuất chúng, thì còn rất nhiều người tướng mạo khôi ngô, nhưng tài trí cũng là những bậc anh kiệt, có kể cả ngày cũng không hết. Chắc gã cũng vọc vạch biết về một chút này nên tưởng bở mà nghĩ rằng "mình cũng là một dị tướng, nên chắc mình cũng có tài (!?)",  chính về sự tưởng bở ngộ nhận này là đã gây tai họa cho một cộng đồng nhỏ, nhưng đầy màu mỡ cho những cái đầu thiếu trí tuệ nhưng dư thừa sự tham lam, dốt nát và hẹp hòi, đó là cái công ty của tôi.
          Có một giai thoại rằng : khi vợ chồng ông bà Mụ, sau khi nặn xong gã, trước khi thổi vào gã một tâm hồn, đã xảy ra một cuộc cãi vã giữa hai vợ chồng nhà bà Mụ, số là trước khi bắt tay vào nặn gã, ông chồng bà Mụ có làm mấy li nên có phê phê, đôi bàn tay không còn điêu luyện như mọi khi, nên đã làm hỏng "tác phẩm", tác phẩm được tạo ra là một con người bé tý tẹo, có khuôn mặt của loài chuột, đôi tai cũng của loài chuột, nhưng là loài chuột bay, không lẽ lại bỏ đi, như thế thì phí công và "đất" nặn, nên ông chồng bà Mụ để luôn, không bỏ đi mà cũng không sửa chữa, mà có lẽ cũng không sửa chữa nổi, bởi vì sản phẩm bé tẹo thế kia, giờ đẽo gọt đi thì... hết mất. Công đoạn thổi hồn vào những con người được nặn lại thuộc về bà Mụ, khi nặn xong gã, ông chồng gọi vợ lại để thổi hồn vào gã, đặng thả xuống dương trần cho kịp chuyến sinh đẻ của mẹ gã. Đang ấm ức vì chuyện chồng rượu chè, bỏ bê công việc, mà dương trần thì sinh đẻ như gà, công việc chất đống, cầm gã lên với lòng đầy bực tức và lòng đố kỵ (vì đàn bà không được uống rượu như đàn ông), bà Mụ thổi phù vào gã một tâm hồn đầy bản chất ghen ghét và đố kỵ.
          Cái may mắn cho gã là được sinh ra trong một đất nước "ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành" cho dù xấu và bẩn tính đến mấy, sau mấy mươi năm đánh vật với những con chữ, những kiến thức, mà phần nhiều là chép bài của bạn bè gã và mua của thầy cô, cuối cùng gã cũng có được những tấm bằng theo yêu cầu của tổ chức cơ quan gã đang làm việc. Bước ngoặc lớn nhất trong cuộc đời gã, đó là được phong tước "Đội trưởng đội sản xuất", đây cũng là tai họa cho toàn thể cán bộ công nhân viên cơ quan tôi, bởi cái chức đội trưởng lại là cái bàn đạp, cái bậc thang để gã leo lên các quyền lực khác cao hơn.
          Cơ quan tôi, một cơ quan kinh doanh nửa mùa về nước, sở dĩ tôi gọi là "nửa mùa" vì nó chỉ đốt tiền chứ không làm ra tiền, được ngân sách cấp hàng năm hòm hòm 4 tỷ, về bộ máy quản lý cũng cồng kềnh như những đơn vị bạn, xưa nay tuy không thái bình gì, nhưng cũng không quá nhiều sóng gió như bây giờ, đặc biệt từ khi gã về khối quản lý tổng công ty thì mọi việc cứ rối tung lên. Người đứng đầu trước kia, tuy không tài đức ngời sáng , nhưng cũng đủ nhận biết sự kém cỏi và thiếu đạo đức của gã, nên cho gã an phận ở cái tước "Đội trưởng đội sản xuất", như thế cũng là hồng phúc cho gã. Nhưng, đùng cái khi ông sếp về lão sếp mới có cái tên khá kiểng "Đẹp trai & thông minh", tuổi tứ tuần, không hiểu nghĩ thế nào, gã ấy nhắc gã lên cái ghế Trưởng phòng nhân sự. Xin nói về gã tổng này chút, là con nhà giàu đích thực, nhờ giàu có nên có tiền cho cho gã đi học một trường làng ở ngoại quốc, kiếm được cái "chứng chỉ" thạc sỹ, về nước, dùng tiền chạy phát lên tổng, chứ chẳng thông minh sáng láng con mẹ gì, thêm việc này mới hiểu rằng giữa cái tên người và dung mạo lẫn bản chất chả liên quan gì tới nhau cả. Một người tên Đời Thơm, nhưng với mọi người chỉ thấy thối, một kẻ tên "Đẹp trai & thông minh", nhưng không những không đẹp mà còn dốt như bull.
          Ai cũng biết rằng, con người luôn là chủ thể trong mọi xã hội, dù lớn dù nhỏ, sự quyết định thành bại đều do con người, điều đó có nghĩa, trong bất kỳ một cơ quan nào, dù kinh doanh hay hành chính sự nghiệp, thì con người là yếu tố quan trọng bậc nhất, và người đứng đầu tổ chức nhân sự phải là người giỏi nghiệp vụ, thông minh, nhanh nhạy, như thế mới đủ tầm để tuyển dụng, để trọng dụng, sử dụng người tài vào cơ quan mình, dùng người đúng việc đúng sở trường của họ thì công việc sẽ hiệu quả. Ông cụ đã dạy "dụng nhân như dụng mộc", nhưng cái điều tối thiếu đó, gã thạc sỹ tổng, người đứng đầu công ty tôi lại không hiểu được, hay cố tình không hiểu, vì lợi ích cá nhân mình, vì cái tỷ lệ 10% lại quả tối thiểu trong 4 tỷ ngân sách cấp hàng năm ?  Có lẽ thế mà gã tổng đã trọng dụng một gã a ma tơ, không một sợi kiến thức về "nguồn nhân lực", không một chút đạo đức, hình thì dị tướng, thanh thì the thé như tiếng thần chết gọi hồn. Cổ nhân nói cấm có sai "ngưu tầm ngưu, mẫ tầm mã".
          Khi đã yên vị ở cái ghế TP nhân sự, gã bắt đầu lộng hành. Đầu tiên gã đào tạo nóng 3 "chim cú", chuyên đi hóng hớt chuyện bên hàng lang cơ quan và rình mò những chuyện cỏn con, như ai đi muộn về sớm, ai hay "nói xấu" lãnh đạo (?), ai hay thắc mắc hay đấu tranh vì quyền lợi của cán bộ công nhân viên trong công ty, nói tóm lại gã có 1001 nội dung để nịnh kẻ lãnh đạo đầu đất và cũng bấy nhiêu để hành hạ, làm khổ công nhân viên. Nhưng cái gã làm tôi và mọi người ở khối văn phòng khó chịu nhất là gã hay nhúng mũi vào chuyện của người khác, cho dù khong phải chức năng của gã. Việc này cũng xuất phát từ sự yếu kém của gã tổng, đầu tiên là việc bổ nhiệm gã vào cái vị trí TP nhân sự, sau đó là việc định hướng công việc rạch ròi cho gã, nên gã rảnh, mà gã rảnh thật, cái sự rảnh của gã nó thể hiện ở chỗ gã suốt ngày đọc mấy tờ lá cải, riêng về tin học là gã mù tịt, gã không biết mạng mẽo là gì, cho nên gã chả bao giờ ngó ngàng gì tới vi tính vi téo, mà có ngó cũng chả hiểu nên gã cạch luôn món này, các bạn thử nghĩ xem, thời buổi này, không giỏi lại không chiụ học thêm, không chịu đọc, tra cứu thông tin trên mạng, chỉ đọc ba cái báo lá cải nói một chiều, thì có khác nào ếch ngồi đấy giếng, phỏng ạ ?
          Kể từ khi ngồi ở cương vị TP nhân sự, gã chưa làm được việc gì ra hồn, gọi là, chưa một lần vì công nhân viên, trái lại gã chuyên phá bĩnh, tham mưu cho gã tổng những việc gây khó khăn cho những người dưới quyền, coi thường người khác, đạp lên những quy định của luật pháp. Tôi có mấy đứa bạn, đã hàm thụ xong đại học, nhưng nộp đơn xin nâng lương theo nghạch bật, 2 năm giời không xét, nhưng nếu có ai nộp đơn xin nghỉ việc, thì chỉ hôm sau là có quyết định, tại sao lại có chuyện ngược đời như vậy, cũng dễ hiểu, nâng lương thì gã và gã tổng chẳng được gì, nhưng cho nghỉ việc, thì sẽ trống chỗ để người khác vào, lại có điều kiện ăn của đút.
          Tôi thề với mọi người rằng, tuy gã là TP nhân sự, nhưng gã không thể hiểu nổi cái bản "mô tả công việc" là cái giống gì, cho dù đó là chuyên môn gã đang quản lý, ấy thế mà gã có tham vọng và hy vọng một ngày nào đó sẽ là phó tổng, sở dĩ hắn hy vọng là bởi có gã tổng kia bảo kê. Nếu việc này thành hiện thực, thì sẽ là tai họa cho cơ quan tôi và cũng góp thêm một tai họa cho cái nơi tôi đang sống, vốn đã nổi tiếng về những sự kiện làm ô nhục cho những người con đất cảng, một thời huy hoàng trong mắt thiên hạ. Nhận xét về gã, cựu tổng nói "nó chỉ làm được cái tước đội trưởng thôi, không làm hơn được đâu"
          Hiện giờ, gã như cái gai trong mắt hơn 500 con người trong cơ quan, ai cũng muốn nhổ đi cho khuất mắt, nhưng đâu dễ, bởi gã tổng bảo kê vì quyền lợi chung, sử dụng một kẻ dốt nát có hại cho nhiều người, nhưng có lợi tuyệt đối cho cá nhân mình thì tại sao không ?
          Có thể nói dị tướng của gã đã đưa gã tới đỉnh của niềm kiêu ngạo so với "tài đức" của gã, cho dù đó là tai họa của một tập thể, và sự kỳ vọng của gia đình gã khi đặt cái tên Đời Thơm cho gã, có lẽ đã đạt yêu cầu, cho dù chưa có gì  là vinh quang lắm, với tôi và các bạn bè tôi, tất cả những người công nhân viên đã gắn bó với công ty bao năm qua, Đời Thơm chỉ có một mùi thối, thối tới nhức đầu, mùi thối đó chỉ có một người ghiền, đó là gã tổng "Đẹp trai & thông minh", vì gã tổng và Đời Thơm đều cùng một vị thối
PutinViệt, viết khi cơn bão Sơn Tinh đang tràn tới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét