Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

THƠ

Thơ chôm trên mạng giờ không nhớ của ai
........................
Dân hai lăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con
Ông Tản Đà nói như chôn cột
Vài trăm năm chưa hẳn đã lung lay.

Đất nước này không thiếu những bàn tay.
Cả khối óc và con tim nóng đỏ
Sao phận người mãi như trâu, như chó
Kiếp lênh đênh trên non nước gập nghềnh.

Ai đó bảo nước ta hình chữ S
Thế là ngu, ngu quá mất rồi
Lại có kẻ bảo đầu rồng mình phượng
Thế càng ngu như thể thủ dâm nhiều.


Đất nước này liệu có hình hài không?
Để người mãi ra đi tìm hình của nước
Nhiều thế hệ đi trước
Bảo đất nước này hình tia chớp đêm giông.

Nước gì đâu sao lắm bến không chồng
Cảnh đò ngang, cây cầu sập gãy
Con gà nhép bỗng dưng biết gáy
Gà mẹ chết rồi rát cổ hoàng hôn.

Nếu như tin đất nước có tâm hồn
Hình hài đâu để mà trú ngụ
Hay cứ mãi phập phù nơi cư trú
Để một ngày hồn bỏ xác đi hoang.

Bốn nghìn năm vẫn canh cánh nỗi bàng hoàng
Không lớn nổi trong đùng đoàng khói lửa
Hùng tài sinh trong loạn thế
Thái bình ăn thịt lẫn nhau.

Giờ chín mươi triệu vẫn không ai người lớn
Tại làm sao và cớ làm sao
Dấu hỏi móc vào hình tia chớp
Beng leng rung giật trong giông.

Ôi thương những cánh đồng
Đàn có trắng
Bầy trâu già
Lời ru vấp ngã

Ôi thương hạt mưa sa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét