Chiều muộn ngày kỷ niệm sinh nhật Bác, ông em vợ đi cấp cứu vì bí đái dẫn đến đau buốt, mấy hôm trước nó đã đái ra máu, làm vài bát nước lá lại đái được nên chủ quan. Mới lấy vợ xong chưa có gì thằng em nước mắt chứa chan .Vào phòng cấp cứu bác sĩ thăm khám rồi bảo làm thủ tục để đi chụp XQ , siêu âm, co rúm người vì không đái được ,có són ra giọt nào thì đau buốt luôn, thằng em nghiến răng gần mấy tiếng đồng hồ nào chờ chụp , chờ siêu âm, rồi chờ lấy kết quả rồi đưa vào phòng thăm khám chẩn đoán , chẩn đoán là hẹp đường tiết liệu viêm bàng quang. Lúc này cô ý ta mang đồ nghề đến để thông nước tiểu, thằng em xấu hổ khi bị phải nude toàn tập liền bị mắng " Vào đây còn xấu hổ cái gì ".
Bệnh viện tối khuya rồi mà cứ tấp nập, bác sĩ , y tá điều dưỡng , thực tập viên bay lượn như diều , bênh nhân ,người nhà ra ,vào lũ lượt, Tù tự tử này, giang hồ chém nhau máu me be bét này, đau bụng ,đau đầu tai nạn hầm bà làng....thú thật nhìn họ làm việc thì mình cũng chẳng bao giờ ước mơ làm cái nghề này cả. Có em hỏi với người quen , ngoài trời còn nắng không anh ? từ sáng em chưa bước ra ngoài.
Thằng em vặn người trên giường bệnh vì đau, em y tá nhẩn nha đeo bao tay nâng dương vật nó lên ,lau cồn lên đó rồi nói " chịu đau tí nhé " em nhanh tay vừa lần vừa nâng vừa đút ống xông vào ,( ,thằng em co cứng người ,dương vật ỉu xìu ,đúng là đau thì chẳng biết sướng là gì nữa dù là được bàn tay người khác giới động chạm vào .Rồi ống quá nhỏ lại rút ra thay bằng ống khác, thông tiểu được thằng em mặt mũi tươi tỉnh thở hắt ra. Ba tiếng sau nó chuyển sang khoa khác.
Bệnh viện đang sửa chữa , bệnh nhân điều trị trong tiếng búa máy ,khoan đục ,đinh tai giữa ngày nóng nực nhất rồi mùi sơn lẫn mùi người . Để đạt được thành tích mỗi bệnh nhân một giường thì tất nhiên là nhiều bệnh nhân được ra hành lang nằm. Thiết kế bệnh viện không biết của đơn vị nào nhưng nó cực kỳ bí không thông thoáng ,chưa kể bị cơi nới bít cửa , ngăn nhôm kính làm nhà vệ sinh ,khu vực nhân viên. Cửa đi nhôm kính mỏng manh ,đóng không đóng được ,muốn đóng được phải cực mạnh tay, cửa nhà vệ sinh thì mở vào thì vướng bồn rửa tay ,ẩy cực mạnh mới mở được , đấy là với người khỏe ,yếu thì chịu.
Vất ông em nằm đó ra hành lang thò cổ ra hành lang cho thoáng ,vừa ngắm công trường phá dỡ rộn tiếng chim ca ,vừa ngắm người ra người vào ,ngắm những em điều dưỡng mông to lượn như rồng , bệnh nhân lê lết lệt quệt, người tất tả ra vào ,người đi thăm cười nói rôm rả khạc nhổ ầm ĩ.Hai lồng thang máy cổ lỗ ,mỗi lần gọi thang thì đúng là (thậm trí ) không nhanh bằng thời gian đi leo bộ, táp lô của thang nóng rẫy , có mỗi cái quạt gió bé xíu như quạt nguồn máy tính chạy ù ù.Nghĩ dại nó mà cháy táp lô, kẹt thang thì đúng là chỉ có chết. Không dưng mà bệnh viện nhiều khi người ta chỉ dùng thang để cho vận chuyện bệnh nhân, bới cứ ngắm dòng người ra vào thang máy thấy điều đó hoàn toàn đúng. Chen nhau ,người bên trong chưa ra người bên ngoài đã chen lách vào.Đứng chờ thang, là người nhà bệnh nhân, là bệnh nhân nằm trên giường đẩy .Thang mở ,thay vì để cho bện nhân vào, họ chen nhau vào trước, y tá điều dưỡng yêu cầu họ ra ngoài thì họ không ra mà ép mình sát hết vào thành thang máy, khi thang mở một lũ người đứng trong thang lố nhố thay vì đi ra thì họ trố mắt nhìn bệnh nhân và y tá. Các nhân viên bện viện bất lực đứng nhìn thang máy từ từ khép cửa để chờ lồng thang bên. Có anh dép tổ ong chạy vào thang máy rồi bỗng nhảy vụt ra , một người hỏi sao thế ? anh bẩu " nó đi lên tầng ba không xuống tầng một. Thôi chờ cái bên cạnh ".
Đấy là việc đi thang máy, còn chưa kể ăn uống ,hút thuốc vất tóp thuốc ra góc hành lang thay vì thùng rác, trách gì nhân viên dọn vệ sinh nó không cáu . Nói chuyện hút thuốc thì thôi rồi ,nhân viên bảo vệ bệnh viện khuỳnh tay ngai vênh mỏ rít thuốc, người nhà bệnh nhân thả khói um tùm khi vào phòng bệnh ,lại còn phòng lạnh nữa chứ. Trông bệnh nhân đêm có anh còn mang điếu cầy đến rít xòng sọc.Gớm còn cái kiểu nói chuyện điện thoại mà giật hết cả mình cứ ầm ầm vô tư như ngoài đồng vậy.
Nhưng cô cậu thực tập viên đẹp giai xinh gái, đến giờ khoác ba lô đến và về như ong vỡ tổ, Một điều dưỡng gọi một cậu một cô đến chấn chỉnh vì tội dưới chân hai cô cậu là đôi dép tổ ong. Chấn chính thế thôi chứ chẳng thấy cô điều dưỡng kia yêu cầu họ thay dép , một tốp thực tập viên đang nói chuyện ,một cô kêu lên " giời ơi nóng thế này mà phải học ở bệnh viện thì chết " . mọi người nhì cô , một người nói bệnh nhân không chết được thì sao cô chết ! .
Khu vực mổ , phẫu thuật phải lên bằng thang máy, cầu thang bộ bị khóa lại, quy định mỗi bênh nhân một người nhà, thế mà vừa thò đầu lên thấy hành lang ăm ắp người nói cười xôn xao át tiếng bác sĩ gọi, Một tốp người đến thăm bênh nhân ồn ào láo nhiệt giới thiệu om tỏi, rồi cảnh chen nhau với bện nhân ở thang máy cũng vẫn diễn ra.
Bệnh viện có ngày càng tiến bộ trong tiếp đón và khám chữa bệnh nhân, bệnh viện xây đẹp hơn , nhưng một ai đó nói chúng tôi cần nâng cao trình độ khám chữa bệnh chứ bệnh viện đẹp mà khám chữa không ra gì thì đẹp làm gì. Điều đó đúng ,thế nhưng trong khi người dân đòi hỏi bệnh viện thì nâng cấp phong cách, trình độ thì ngược lại hoàn toàn đó là ứng xử của dân trong bệnh viên bao lăm vẫn thế .
Đấy là việc đi thang máy, còn chưa kể ăn uống ,hút thuốc vất tóp thuốc ra góc hành lang thay vì thùng rác, trách gì nhân viên dọn vệ sinh nó không cáu . Nói chuyện hút thuốc thì thôi rồi ,nhân viên bảo vệ bệnh viện khuỳnh tay ngai vênh mỏ rít thuốc, người nhà bệnh nhân thả khói um tùm khi vào phòng bệnh ,lại còn phòng lạnh nữa chứ. Trông bệnh nhân đêm có anh còn mang điếu cầy đến rít xòng sọc.Gớm còn cái kiểu nói chuyện điện thoại mà giật hết cả mình cứ ầm ầm vô tư như ngoài đồng vậy.
Nhưng cô cậu thực tập viên đẹp giai xinh gái, đến giờ khoác ba lô đến và về như ong vỡ tổ, Một điều dưỡng gọi một cậu một cô đến chấn chỉnh vì tội dưới chân hai cô cậu là đôi dép tổ ong. Chấn chính thế thôi chứ chẳng thấy cô điều dưỡng kia yêu cầu họ thay dép , một tốp thực tập viên đang nói chuyện ,một cô kêu lên " giời ơi nóng thế này mà phải học ở bệnh viện thì chết " . mọi người nhì cô , một người nói bệnh nhân không chết được thì sao cô chết ! .
Khu vực mổ , phẫu thuật phải lên bằng thang máy, cầu thang bộ bị khóa lại, quy định mỗi bênh nhân một người nhà, thế mà vừa thò đầu lên thấy hành lang ăm ắp người nói cười xôn xao át tiếng bác sĩ gọi, Một tốp người đến thăm bênh nhân ồn ào láo nhiệt giới thiệu om tỏi, rồi cảnh chen nhau với bện nhân ở thang máy cũng vẫn diễn ra.
Bệnh viện có ngày càng tiến bộ trong tiếp đón và khám chữa bệnh nhân, bệnh viện xây đẹp hơn , nhưng một ai đó nói chúng tôi cần nâng cao trình độ khám chữa bệnh chứ bệnh viện đẹp mà khám chữa không ra gì thì đẹp làm gì. Điều đó đúng ,thế nhưng trong khi người dân đòi hỏi bệnh viện thì nâng cấp phong cách, trình độ thì ngược lại hoàn toàn đó là ứng xử của dân trong bệnh viên bao lăm vẫn thế .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét