Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

KIẾP NGƯỜI !

    Quê Gái  nằm bên dòng sông Giá tại sao tên là sông Giá thì Gái chịu , quê  Gái nổi tiếng về cau. Bố  thương binh  bệnh nặng, mẹ mất khi gái mới sinh , Gái ở với ông bà, nhà ông bà nghèo , gái nghỉ học sớm đi bán mấy mớ rau cho bà. Bảng tổng kết Tuổi thơ và thanh niên  của  gái  là như vậy ,nó giống như những nhân vật nữ nghèo nghèo trong phim . Khác với nữ nhân vật  trong phim là xinh và đẹp thì Gái lại xấu, tuy không đến nỗi là giống như thị nở.  Ngoài hai mươi mà gái vẫn chưa có ai nhòm ngó,  Ở quê là lũ chúng bạn có  con ôm háng  con rờ vú rồi. Chiều cuối năm  nhà Gái có khách, Bà khách là người cùng quê  ,  bà có đứa cháu trai con ông anh ngoài thành phố, "Gớm nó tốt tính lắm mỗi tội hơi xấu người tý thôi !" bà khác nói . Gái gật đầu. Ok !

     Nhà trai đến đón dâu và ăn hỏi với lễ đặt trong hai cái làn nhựa, Thằng chú rể lùn , chân đi vòng kiềng lúng túng trong bộ quần áo sơ vin, lần đầu tiên chắc là ăn mặc như vậy hay tại nó xấu hổ . Gái ngồi đấy lén nhìn mà người run bần bật. Chiếc xe máy đưa Gái về nhà chồng , ngôi nhà cấp 4 mặt ngõ đông dân cư , ở một con phố chạy dài cũng rất đông dân. Bố mẹ chồng Gái đã già , trông vào lương hưu và cái quán bán bún. Bức tường sân giáp ngõ sần sùi trổ một cái lỗ vuông vuông ,kê một cái bàn với hai rổ bún .
Đêm tân hôn ,Gái khiếp đảm với cái thân hình xăm trổ vằn vện  mà sang nay bị áo quần che lấp,  Gái khiếm đảm với sự hùng hục của thằng chồng chẳng vuốt ve ,chẳng mơn chớn ,gã đi sâu vào người gái như mũi dùi đau buốt, rồi vật ra ngủ như bò chết. Còn  gái  nằm đó tồng ngồng thao thức đến sáng...
       Trước khi là chồng gái , Thằng đấy nhà con một ,chơi bời lêu lổng , nghề chính là đi chân mèo trên mái nhà người khác, Nồi niêu ,cây cảnh , gã chơi hết ,có cái nnhà mặt phố  mới xây ,cửa sổ bằng gỗ dổi ,gã trèo lên tháo nguyên hai bộ cửa, chưa kịp bê xuống thì bị động ,gã như con mèo thoắt cái băng qua nhưng mái nhà phi xuống đất biến vào trong ngõ đếm tối hun hút. Gã lĩnh án tù trong một vụ ăn trộm nào đó và trở về , thành con nghiện và lấy Gái qua mai mối bà cô.
        Gái có thai ,rồi đẻ ra thằng con trai bụ bẫm, thằng chồng gái vẫn thế và đi tù lần thứ hai. Hết cữ , gái bê cái mâm ra đường ngồi nép nhờ bên cửa nnhà phố bán trứng vịt lộn, rồi gái vào góc chợ gần đó bán buổi sáng, còn về bán bún và dứa muối , ơn trời là gái cũng đắt hàng ,cũng kiếm được đồng ra đồng vào.
      Con trai gái cũng lớn nhanh, rồi thằng chồng gái mãn hạn tù trở về với hình hài tiền tuỵ. Đêm ,gã lao  vào Gái với tốc độ của con sói đói lâu ngày.
Mấy tháng sau thằng chồng gái phát bệnh Ết  chết.
Mấy Tháng sau nữa gái cũng ra đi theo chồng  ,bỏ lại đứa con trai cho ông bà nội.   
Nghe nói đứa con được đi kiểm tra không việc gì- Ai đó nói vậy.
Quán bún  giờ là một ngôi nhà khác ,chủ khác khang trang,còn  ông bà ôm cháu đi đâu đó biệt tích.
Phố vẫn đông ,và ngõ vẫn đông, có ngày ngõ đấy hai , ba đám cưới liền , ăn hỏi vẫn mâm cau rất đẹp chẳng biết có phải cau quê gái không,  Ngõ xóm chẳng còn ai nhớ đến ngôi nhà ấy và Gái nữa.




1 nhận xét: