Trời sáng 23 tháng chạp, âm u và lạnh. Phố phường hôm này sôi động hơn mấy ngày trước,. Hàng hoa, hàng xôi gấc , hàng mã , hàng cá chép bầy sớm trong cái lạnh cóng để phục vụ bà con cô bác. Năm ngoái em hàng xôi bán mấy nồi, giờ thì từ sáng đến giờ chửa hết hai nồi. Nhưng người bán đào rong mệt mỏi đạp xe chậm chậm qua, Còn những cây đào cành đào đã được mua chằng buộc lên xe máy thì phóng ầm ầm để về với những căn phòng khách Tết .
Bà già thường bảo cứ cúng xong ông công ông táo thì mới thấy tết ,mình ngẫm ra đúng thế thật.Bao năm nay ,việc cúng ông công , ông táo là do bà già, soạn sớ ,vàng tiền từ mấy hôm trước ,ngựa nghẽo mua từ rằm. lịch kịch mua đồ cúng ,lau dọn bàn ban thờ, mình phụ cho bà việc bưng bê, kê bàn dọn cơm cúng .Còn lại bà khoác áo nâu ,rồi ngồi tụng kinh rất lâu. Mình lượn lờ quanh để thi thoảng bà sai vặt. Cỗ bàn bưng ra bà làm vài miếng ,cứ giục cháu này ăn món này ,cháu này ăn món kia. Mình gắt Bà ăn đi kệ chúng nó !
Năm nay khác, Bà già mất , sáng 23 này dọn bàn thờ ,chiều sắm đồ lên thắp hương ,Vợ thì nấu cỗ, còn một mình bầy biện ,thiếu cái này , thiếu cái kia, chẳng biết soạn vàng tiền như nào ,thôi thì cứ chẵn chục. Hoặc nhớ láng máng trước bà sai mình làm như nào thì cứ thế. Hương thắp cả hương bài lẫn hương thường, nến đèn châm lên cả, Mùi nến khét át cả mùi hương Cỗ bầy xong ,rươụ rót ra ly ,chè pha một ấm ,cơm chín đơm lên. Xong lùi lại bỗng ngẩn người vì chẳng biết khấn vái thế nào nữa. thôi thì con mời bố mẹ ,mời ông bà về ăn cơm cho ấm nhà ấm cửa, Nghĩ thế nào tiến lại ban thờ bà già tay đặt lên ban mà bỗng nhiên nước mắt ứa ra. Lên facebook nói phét ầm ầm ,ở cơ quan nói phét cũng ầm ầm ,thế mà giờ muốn nói rằng con xin lỗi ,con xin lỗi mợ, con bất hiếu con láo toét , mà sao họng cứ cứng ra vậy.Ấp úng mãi mà chẳng lên lời.
Táo quân ơi ! ông lên trời tâu với thượng đế hãy tha thứ cho con.
Sâu lắng. Cấm ạ
Trả lờiXóacảm ơn tây đã đọc
Trả lờiXóa