( Bài thơ của anh Đặng Quang -tiêu đề được đổi )
Quay lại tuổi thơ làm bạn với con
Khòm lưng hóa ngựa ba cho con cưỡi
Phơi cặp lợi thơm con cười tươi rói
Cà rặp… cà rặp… ngựa tới đích rồi.
Khòm lưng hóa ngựa ba cho con cưỡi
Phơi cặp lợi thơm con cười tươi rói
Cà rặp… cà rặp… ngựa tới đích rồi.
Thời gian cuống cuồng như nước về khơi.
Thầy ba trò con cùng nhau vẽ chữ
Gặp bài khó con mắt tròn tư lự
Níu lấy tay ba “giúp con đi mà !”
Thầy ba trò con cùng nhau vẽ chữ
Gặp bài khó con mắt tròn tư lự
Níu lấy tay ba “giúp con đi mà !”
Mười bảy tuổi con đã phải xa nhà
Xa ba mẹ tự lo cho cuộc sống
Hòa dòng đời xã hội luôn sôi động
Thầy bạn – cha con, phụ tử đành xa.
Xa ba mẹ tự lo cho cuộc sống
Hòa dòng đời xã hội luôn sôi động
Thầy bạn – cha con, phụ tử đành xa.
Con trưởng thành là lúc ba làm cha
Chẳng mấy khi ba con mình gần gũi
Buồn lắm con à, mình ba lủi thủi
Ba nhớ con, nhớ lắm, nhớ nao lòng.
Chẳng mấy khi ba con mình gần gũi
Buồn lắm con à, mình ba lủi thủi
Ba nhớ con, nhớ lắm, nhớ nao lòng.
Nước chảy xiết ắt gạn đục khơi trong
Trải nghiệm nhiều con ba đà khôn lớn
Suối hòa biển thêm một lằn sóng gợn
Chọn bạn mà chơi quý nhất sự chân thành.
Trải nghiệm nhiều con ba đà khôn lớn
Suối hòa biển thêm một lằn sóng gợn
Chọn bạn mà chơi quý nhất sự chân thành.
Hạnh phúc nhé khi con được làm anh
Tiếng gọi “anh hai” ngọt ngào biết mấy
Con lớn rồi ba chỉ cần nói vậy
Hiểu nhiều nhé, con trai yêu của ba !
Tiếng gọi “anh hai” ngọt ngào biết mấy
Con lớn rồi ba chỉ cần nói vậy
Hiểu nhiều nhé, con trai yêu của ba !
Thơ Đặng Quang -Putin's Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét